Trận Bạch Đằng năm 1288 xảy ra trên
sông Bạch Đằng thuộc đất
Đại Việt, đây là một trận đánh quan trọng trong các cuộc
Kháng chiến chống Nguyên Mông trong
lịch sử Việt Nam. Đây là
chiến thắng vẻ vang của quân
Đại Việt do Quốc công Tiết chế
Trần Hưng Đạo cùng với
Thái thượng hoàng Trần Thánh Tông và
vua Trần Nhân Tông chỉ huy trước quân
xâm lược Nguyên Mông. Quân Nguyên bị thiệt hại vô cùng nặng (với khoảng hơn 4 vạn quân sĩ bị loại khỏi vòng chiến
[1]), và nhiều tướng Nguyên trong đó có cả
Ô Mã Nhi, Phạm Nhàn
[4] và
Phàn Tiếp
cũng bị bắt sống và dâng lên Thượng hoàng Thánh Tông. Ngoài ra, có
những 400 chiến thuyền của quân Nguyên rơi vào tay quân Trần thắng lớn.
[2]
Đại thắng trên sông Bạch Đằng được xem là trận thủy chiến lớn nhất
trong lịch sử Việt Nam, và là thắng lợi tiêu biểu nhất của Đại Việt
trong ba cuộc kháng chiến chống quân xâm lược Nguyên-Mông.
[5]
Đại thắng này là một chiến quả của kế cắm cọc trên sông Bạch Đằng của
Hưng Đạo Vương, mở đầu với việc quân sĩ của ông lừa được địch vào trận
địa cọc nhân triều rút. Quân Nguyên vấp phải sự chiến đấu mãnh liệt của
quân Thánh Dực dưới quyền
Nguyễn Khoái
(Bình chương Áo Lỗ Xích của Nguyên Mông bị bắt trong trận này), tiếp
theo đó các vua Trần đem binh tới ác chiến, đập tan nát quân Nguyên.
Tiếp theo đó, quân Trần mai phục hai bên cũng dũng vũ xông ra, tiếp tục
diệt tan quân địch. Khi nước triều rút, quân Nguyên hoàn toàn lâm vào
thảm họa.
[2][1]
Với sự hoàn tất sứ mệnh phá hủy đoàn binh thuyền của Ô Mã Nhi, toàn
thắng này dẫn đến thắng lợi hoàn toàn của Đại Việt trong cuộc
Chiến tranh Nguyên Mông-Đại Việt lần 3 và hoàn toàn phá tan âm mưu xâm chiếm Đại Việt của nhà Nguyên.
[1]
Chiến tích vẻ vang này của Trần Hưng Đạo cùng với hai vị minh quân
triều Trần đã lưu danh trong lịch sử Việt Nam, và là đề tài cho nhiều
tác phẩm
văn học Việt Nam thời Trung đại, dưới ngòi bút của các danh sĩ
Trương Hán Siêu,
Nguyễn Trãi, ...
[4][6]
Kế hoạch rút quân của quân Nguyên